Chút Nắng Mùa Đông..!


        Chút Nắng Mùa Đông.....
Rồi anh sẽ quay về mùa Đông
Tìm chút nắng muộn màng
Đi theo thời gian tìm em
Chiều buông xuống cánh chim hờ hững Vạt nắng úa hiên nhà hong khô tình xa Giờ đã giá băng nơi đâu ??
Chút nắng mùa đông cho em cho em
Bỗng chốc nhạt phai nơi hiên thuở xưa
Hãy níu thời gian thiên thu cho nhau
Những chiếc lá còn đây, nay em hút sâu
Chút nắng mùa đông cho em cho em
Bỗng chốc nhạt phai nơi hiên thuở xưa
Hãy níu thời gian thiên thu cho nhau
Những chiếc lá còn đây, nay em hút sâu








Nắng Mùa Đông..,


Mùa Đông mà cũng có nắng ư? Có chứ, có nhiều hôm có nắng ,nắng hanh hao,nắng khô da của các nàng con gái .Nhưng nắng sẽ nhạt và sẽ nhạt dần khi chiều xuống ...
Hôm nay ngồi xem lại trang nhật ký điện tử sắp bị đóng ,có nhiều cái  em muốn lưu lại , có nhiều cái em muốn xoá đi ....Lần từng  bước tìm về chốn xưa với hơi ấm, với khăn quàng cổ, với áo len, để chạy thật nhanh về trong miền ký ức, để đào bới tìm mọi thứ đã chôn sâu. Tìm về với nhau làm gì nhỉ? khi đã một thời bên nhau, một thời chối bỏ nhau, để hôm nay lại tìm về.lục loi từng trang ký ưc Em  như lại  đang say trong nắng mùa đông , say cái nắng trở lại một thời ...hôm đó.

 Em. Anh. Khi chung ta đã rời xa .Nếu không còn yêu nhau, Thôi đừng mộng mị nữa.Em lại nhắc mình thế. Hãy lặng lẽ bước ra khỏi đời nhau.Lâu lắm rồi em không còn ngồi bên máy tính để chờ đợi ai đó. Để nhìn những vạt nắng cuối ngày, Để nhìn dòng người chạy xe cuồn cuộn ,hối hả vơi những mưu toan ....Và đã từ lâu rồi hình như nắng không đổ xuống sân nhà để vẽ nên một dáng người....Xưa quá

Em. Anh. Đã là  hai mảnh đời xa vắng, cái mà em dành cho anh ngày ấy là tình yêu rất thật ,vẹn nguyên, như buổi ban đầu mình trao nhau ánh nhìn lưu luyến. Em chỉ tiếc, em không làm được những gì anh mong đợi. Nhưng em đã yêu anh bằng cả trái tim mình, chỉ có điều dường như anh không nhận thấy,hay tại anh còn bận vấn vương.... Có lẽ với anh, em mang hình dáng thanh mảnh giống cô bạn gái của anh ngày xa xưa ...

Thôi thì, hãy xa nhau anh nhé! Giờ đây, em đã biết bình tĩnh để chọn cho mình một lối đi riêng mà không cần có anh bên cạnh - Một lối đi trên đường lộng gió đã không cón sợ tóc tung bay, bên những góc phố cổ miệt mài người qua kẻ lại, bên mái nhà thân thương... Và nghe lòng mình se lại với những nỗi niềm ...khôn nguôi.

Chiều nay em ngồi thu mình bên khung cửa sổ,lắng nghe cái lạnh đang ngấm vào cơ thể lan tỏa làm người em khẽ run lên .....Đừng nhớ về màu nắng nhạt mùa Đông và đừng say ngọn nắng đó nữa. Nơi đó ngày xưa chỉ còn là giấc mơ trong miền ký ức.
 

Lâu lắm rồi mới có cảm giác một mình với tất cả, xa rời sự để tâm của mọi người. Em cảm giác như được tự do thả trôi trong chính nỗi buồn của mình. Cảm giác rất đơn lẻ, trống trải, khát thèm mọi thứ ẩm mốc từ tình yêu của chúng mình, mọi thứ giờ đã rêu phong, ẩm ướt. Có xa xỉ quá không? Khi mọi thứ giờ còn gì nữa mà ước. Tất cả đã đi theo về với anh ngày từ lần gặp nhau đầu tiên ấy.Và để rồi lần  cuối cùng thì chẳng thấy mặt nhau ....

Đôi khi ngồi buồn thiu, miên man với những ngày xa vắng, em ước giá như chúng mình có một điều gì đó ràng buộc nhau thì mọi thứ sẽ không tồi tệ hơn anh nhỉ? Mà cũng không biết nữa. Đó chỉ là một ý niệm ích kỷ cuối cùng còn hiện diện trong em rồi đột ngột quay lưng đi mãi mãi. Em muốn mình giũ bỏ thật sạch hình hài của quá khứ để đến với những giọt sương hong nắng đầu ngày trong ánh mắt trong veo. Giá như con đường cũ ngắn lại chút ít!


Anh, người đàn ông với vẻ đẹp ngang tàng, bất cần đời trong phiêu lãng.Anh một người đàn ông cuả nhiều cô gái với những ước muốn thầm nén.Anh đã từng làm bao cô gái tan nát cả trái tim....

Mình như người say nắng nhau, phải lòng nhau từ lúc vô tình chạm mặt, chạm ánh nhìn. Mọi tình cảm phát triển nhanh như gió thổi, như nắng hạn gặp mưa rào. Ta chỉ là người yêu của nhau, không yêu nhau, lặng lẽ đi bên nhau nhưng không thèm khát nhau, không nói những lời có cánh yêu thương, chỉ là ánh nhìn chạm nhau, tay chạm tay va vấp đong đầy tình bạn, người yêu, chỉ có thế thôi mà đôi lúc nóng rát bờ môi, gấp gáp hơi thở khi hai gương mặt cứ cận kề sát nhau, mà không hôn nhau... để mọi thèm khát đang cháy bỏng vụt tắt.

Có lẽ đây là lần đầu tiên  trên trang blogspot mới này ,và có lẽ cũng là lần sau cuối em viết cho anh,không biết nữa, nhớ anh cháy bỏng từ thời ấy. ...Để rồi bất chợt rời xa anh, em có làm anh buồn không?

Thời tiết Hà Nội mấy hôm nay trở gió,có lẽ lạnh nhất trong mùa lạnh của năm rồi ,ngồi một mình ở nhà và cứ thế để những dòng suy nghĩ trôi miên man. Em đã lắng nghe lòng mình như đang sống với một cuộc đời khác... Em đang sắp xếp ký ức vào góc hẹp, em sẽ cất tất cả vào miền ký ức..
Em trở về với hiện tại với vết chân trần đi dựa trên chính mình, mộc mạc, nguyên bản và tin yêu với cuộc sông mới.!

2 nhận xét:

  1. Anh Ninh'blog sang thăm, tối chủ nhật thư giản vui, ngủ ngon em nha!

    Trả lờiXóa
  2. Cam on Anh Ninh nhieu ,em chuc anh va gia dinh mot nam moi voi hanh phuc dong day ,an khang thinh vuong va van su nhu y nha anh

    Trả lờiXóa

GÓC THƯ GIẪN :))